仲 zhòng 兄 xiōng 来 lái 为 wèi 母 mǔ 氏 shì 寿 shòu 言 yán 归 guī 有 yǒu 作 zuò - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
潇 xiāo 潇 xiāo 雨 yǔ 作 zuò 对 duì 床 chuáng 声 shēng , , 小 xiǎo 语 yǔ 灯 dēng 前 qián 睡 shuì 不 bù 成 chéng 。 。
诗 shī 礼 lǐ 一 yī 庭 tíng 真 zhēn 自 zì 乐 lè , , 江 jiāng 山 shān 千 qiān 里 lǐ 若 ruò 为 wéi 情 qíng 。 。
远 yuǎn 来 lái 正 zhèng 觉 jué 亲 qīn 颜 yán 喜 xǐ , , 别 bié 去 qù 其 qí 如 rú 心 xīn 事 shì 惊 jīng 。 。
孟 mèng 氏 shì 小 xiǎo 园 yuán 能 néng 办 bàn 否 fǒu , , 径 jìng 须 xū 归 guī 共 gòng 白 bái 鸥 ōu 盟 méng 。 。
仲兄来为母氏寿言归有作。宋代。孙应时。潇潇雨作对床声,小语灯前睡不成。 诗礼一庭真自乐,江山千里若为情。 远来正觉亲颜喜,别去其如心事惊。 孟氏小园能办否,径须归共白鸥盟。