登 dēng 仙 xiān 木 mù - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
刘 liú 樊 fán 蝉 chán 蜕 tuì 此 cǐ 登 dēng 仙 xiān , , 老 lǎo 木 mù 当 dāng 年 nián 已 yǐ 插 chā 天 tiān 。 。
玉 yù 骨 gǔ 半 bàn 枯 kū 犹 yóu 秀 xiù 润 rùn , , 苍 cāng 皮 pí 新 xīn 长 zhǎng 已 yǐ 荣 róng 鲜 xiān 。 。
蟠 pán 桃 táo 时 shí 熟 shú 三 sān 千 qiān 岁 suì , , 铜 tóng 狄 dí 重 zhòng 摩 mó 五 wǔ 百 bǎi 年 nián 。 。
化 huà 鹤 hè 未 wèi 归 guī 山 shān 寂 jì 寂 jì , , 徘 pái 徊 huái 谁 shuí 与 yǔ 问 wèn 因 yīn 缘 yuán 。 。
登仙木。宋代。孙应时。刘樊蝉蜕此登仙,老木当年已插天。 玉骨半枯犹秀润,苍皮新长已荣鲜。 蟠桃时熟三千岁,铜狄重摩五百年。 化鹤未归山寂寂,徘徊谁与问因缘。