松 sōng 风 fēng 楼 lóu 篇 piān - - 徐 xú 玑 jī
松 sōng 声 shēng 欲 yù 动 dòng 风 fēng 声 shēng 催 cuī , , 细 xì 非 fēi 笙 shēng 簧 huáng 大 dà 非 fēi 雷 léi 。 。
松 sōng 间 jiān 便 biàn 使 shǐ 无 wú 风 fēng 起 qǐ , , 亦 yì 有 yǒu 爽 shuǎng 气 qì 如 rú 风 fēng 来 lái 。 。
傍 bàng 松 sōng 作 zuò 楼 lóu 古 gǔ 为 wèi 务 wù , , 小 xiǎo 著 zhe 轩 xuān 楹 yíng 省 shěng 斤 jīn 锯 jù 。 。
楼 lóu 低 dī 要 yào 与 yǔ 绿 lǜ 阴 yīn 平 píng , , 勿 wù 令 lìng 高 gāo 过 guò 松 sōng 梢 shāo 去 qù 。 。
松风楼篇。宋代。徐玑。松声欲动风声催,细非笙簧大非雷。 松间便使无风起,亦有爽气如风来。 傍松作楼古为务,小著轩楹省斤锯。 楼低要与绿阴平,勿令高过松梢去。