和 hé 胡 hú 适 shì 斋 zhāi 韵 yùn - - 徐 xú 经 jīng 孙 sūn
得 de 得 de 高 gāo 轩 xuān 到 dào 涧 jiàn 泉 quán , , 真 zhēn 成 chéng 空 kōng 谷 gǔ 喜 xǐ 跫 qióng 然 rán 。 。
三 sān 诗 shī 惠 huì 我 wǒ 惊 jīng 人 rén 句 jù , , 八 bā 秩 zhì 如 rú 公 gōng 现 xiàn 世 shì 仙 xiān 。 。
一 yī 见 jiàn 长 cháng 身 shēn 知 zhī 润 rùn 德 dé , , 颇 pō 疑 yí 盛 shèng 际 jì 有 yǒu 遗 yí 贤 xián 。 。
君 jūn 王 wáng 已 yǐ 获 huò 非 fēi 熊 xióng 兆 zhào , , 钓 diào 隐 yǐn 如 rú 今 jīn 起 qǐ 渭 wèi 川 chuān 。 。
和胡适斋韵。宋代。徐经孙。得得高轩到涧泉,真成空谷喜跫然。 三诗惠我惊人句,八秩如公现世仙。 一见长身知润德,颇疑盛际有遗贤。 君王已获非熊兆,钓隐如今起渭川。