庭 tíng 中 zhōng 梅 méi 花 huā 正 zhèng 开 kāi 用 yòng 旧 jiù 韵 yùn 贻 yí 端 duān 伯 bó - - 徐 xú 俯 fǔ
羌 qiāng 笛 dí 何 hé 劳 láo 塞 sài 北 běi 吹 chuī , , 江 jiāng 南 nán 何 hé 处 chǔ 不 bù 寒 hán 梅 méi 。 。
千 qiān 秋 qiū 寂 jì 寂 jì 无 wú 人 rén 看 kàn , , 独 dú 树 shù 亭 tíng 亭 tíng 对 duì 客 kè 开 kāi 。 。
偏 piān 为 wèi 咨 zī 嗟 jiē 惟 wéi 尔 ěr 念 niàn , , 是 shì 谁 shuí 移 yí 种 zhǒng 待 dài 君 jūn 来 lái 。 。
纵 zòng 留 liú 一 yī 曲 qǔ 安 ān 能 néng 唱 chàng , , 恰 qià 似 sì 朝 zhāo 歌 gē 墨 mò 子 zǐ 回 huí 。 。
庭中梅花正开用旧韵贻端伯。宋代。徐俯。羌笛何劳塞北吹,江南何处不寒梅。 千秋寂寂无人看,独树亭亭对客开。 偏为咨嗟惟尔念,是谁移种待君来。 纵留一曲安能唱,恰似朝歌墨子回。