江 jiāng 次 cì 维 wéi 舟 zhōu 登 dēng 古 gǔ 寺 sì - - 李 lǐ 中 zhōng
辍 chuò 棹 zhào 因 yīn 过 guò 古 gǔ 梵 fàn 宫 gōng , , 荒 huāng 凉 liáng 门 mén 径 jìng 锁 suǒ 苔 tái 茸 rōng 。 。
绿 lǜ 阴 yīn 满 mǎn 地 dì 前 qián 朝 cháo 树 shù , , 清 qīng 韵 yùn 含 hán 风 fēng 后 hòu 殿 diàn 钟 zhōng 。 。
童 tóng 子 zǐ 纵 zòng 慵 yōng 眠 mián 坏 huài 榻 tà , , 老 lǎo 僧 sēng 耽 dān 话 huà 指 zhǐ 诸 zhū 峰 fēng 。 。
吟 yín 馀 yú 却 què 返 fǎn 来 lái 时 shí 路 lù , , 回 huí 首 shǒu 盘 pán 桓 huán 尚 shàng 驻 zhù 筇 qióng 。 。
江次维舟登古寺。五代十国。李中。辍棹因过古梵宫,荒凉门径锁苔茸。 绿阴满地前朝树,清韵含风后殿钟。 童子纵慵眠坏榻,老僧耽话指诸峰。 吟馀却返来时路,回首盘桓尚驻筇。