题 tí 苍 cāng 岭 lǐng - - 徐 xú 似 shì 道 dào
看 kàn 山 shān 每 měi 恨 hèn 眼 yǎn 不 bù 饱 bǎo , , 上 shàng 马 mǎ 岂 qǐ 知 zhī 程 chéng 可 kě 贪 tān 。 。
还 hái 我 wǒ 一 yī 筇 qióng 双 shuāng 不 bù 借 jiè , , 缓 huǎn 从 cóng 云 yún 北 běi 过 guò 云 yún 南 nán 。 。
题苍岭。宋代。徐似道。看山每恨眼不饱,上马岂知程可贪。 还我一筇双不借,缓从云北过云南。