冰 bīng 壶 hú - - 徐 xú 冲 chōng 渊 yuān
一 yī 泓 hóng 虽 suī 浅 qiǎn 清 qīng , , 长 cháng 时 shí 自 zì 甘 gān 冷 lěng 。 。
可 kě 怜 lián 病 bìng 渴 kě 人 rén , , 临 lín 深 shēn 垂 chuí 短 duǎn 绠 gěng 。 。
冰壶。宋代。徐冲渊。一泓虽浅清,长时自甘冷。 可怜病渴人,临深垂短绠。