宿 sù 宝 bǎo 胜 shèng 寺 sì - - 真 zhēn 山 shān 民 mín
苦 kǔ 吟 yín 吟 yín 未 wèi 了 liǎo , , 只 zhǐ 向 xiàng 两 liǎng 廊 láng 行 xíng 。 。
月 yuè 去 qù 塔 tǎ 无 wú 影 yǐng , , 风 fēng 来 lái 铎 duó 有 yǒu 声 shēng 。 。
禅 chán 心 xīn 随 suí 水 shuǐ 净 jìng , , 佛 fú 眼 yǎn 共 gòng 灯 dēng 明 míng 。 。
安 ān 得 dé 云 yún 边 biān 住 zhù , , 与 yǔ 僧 sēng 分 fēn 此 cǐ 情 qíng 。 。
宿宝胜寺。宋代。真山民。苦吟吟未了,只向两廊行。 月去塔无影,风来铎有声。 禅心随水净,佛眼共灯明。 安得云边住,与僧分此情。