养 yǎng 竹 zhú 诗 shī - - 华 huá 镇 zhèn
莫 mò 笑 xiào 青 qīng 青 qīng 一 yī 两 liǎng 茎 jīng , , 春 chūn 来 lái 次 cì 第 dì 满 mǎn 林 lín 生 shēng 。 。
露 lù 凝 níng 节 jié 目 mù 犹 yóu 含 hán 粉 fěn , , 风 fēng 过 guò 枝 zhī 梢 shāo 已 yǐ 有 yǒu 声 shēng 。 。
拂 fú 拭 shì 且 qiě 看 kàn 霜 shuāng 雪 xuě 干 gàn , , 剪 jiǎn 裁 cái 当 dāng 见 jiàn 凤 fèng 凰 huáng 鸣 míng 。 。
繁 fán 枝 zhī 去 qù 尽 jǐn 生 shēng 微 wēi 径 jìng , , 几 jǐ 为 wèi 清 qīng 阴 yīn 特 tè 地 dì 行 xíng 。 。
养竹诗。宋代。华镇。莫笑青青一两茎,春来次第满林生。 露凝节目犹含粉,风过枝梢已有声。 拂拭且看霜雪干,剪裁当见凤凰鸣。 繁枝去尽生微径,几为清阴特地行。