田 tián 园 yuán 四 sì 时 shí 春 chūn - - 华 huá 镇 zhèn
晓 xiǎo 来 lái 风 fēng 信 xìn 从 cóng 东 dōng 转 zhuǎn , , 风 fēng 中 zhōng 春 chūn 气 qì 生 shēng 微 wēi 暖 nuǎn 。 。
陇 lǒng 头 tóu 残 cán 雪 xuě 已 yǐ 全 quán 销 xiāo , , 麦 mài 苗 miáo 渐 jiàn 见 jiàn 青 qīng 青 qīng 满 mǎn 。 。
土 tǔ 脉 mài 膏 gāo 疏 shū 日 rì 舒 shū 缓 huǎn , , 锄 chú 犁 lí 但 dàn 觉 jué 塍 chéng 畦 qí 短 duǎn 。 。
桑 sāng 叶 yè 生 shēng 阴 yīn 布 bù 谷 gǔ 鸣 míng , , 可 kě 使 shǐ 流 liú 光 guāng 容 róng 易 yì 晚 wǎn 。 。
田园四时春。宋代。华镇。晓来风信从东转,风中春气生微暖。 陇头残雪已全销,麦苗渐见青青满。 土脉膏疏日舒缓,锄犁但觉塍畦短。 桑叶生阴布谷鸣,可使流光容易晚。