和 hé 施 shī 德 dé 远 yuǎn 双 shuāng 莲 lián 韵 yùn 二 èr 首 shǒu - - 袁 yuán 说 shuō 友 yǒu
老 lǎo 向 xiàng 尘 chén 埃 āi 度 dù 岁 suì 华 huá , , 不 bù 堪 kān 才 cái 拙 zhuō 负 fù 州 zhōu 家 jiā 。 。
天 tiān 公 gōng 着 zhuó 意 yì 成 chéng 丰 fēng 岁 suì , , 地 dì 产 chǎn 无 wú 心 xīn 出 chū 异 yì 葩 pā 。 。
乱 luàn 翠 cuì 绡 xiāo 中 zhōng 双 shuāng 晕 yūn 脸 liǎn , , 抹 mǒ 青 qīng 山 shān 外 wài 两 liǎng 凝 níng 霞 xiá 。 。
何 hé 人 rén 欲 yù 采 cǎi 莲 lián 归 guī 去 qù , , 我 wǒ 有 yǒu 轻 qīng 舟 zhōu 试 shì 一 yī 拿 ná 。 。
和施德远双莲韵二首。宋代。袁说友。老向尘埃度岁华,不堪才拙负州家。 天公着意成丰岁,地产无心出异葩。 乱翠绡中双晕脸,抹青山外两凝霞。 何人欲采莲归去,我有轻舟试一拿。