春 chūn 湖 hú 古 gǔ 意 yì - - 宋 sòng 之 zhī 问 wèn
院 yuàn 梅 méi 发 fā 向 xiàng 尺 chǐ , , 园 yuán 鸟 niǎo 复 fù 成 chéng 曲 qū 。 。
落 luò 日 rì 游 yóu 南 nán 湖 hú , , 果 guǒ 掷 zhì 颜 yán 如 rú 玉 yù 。 。
含 hán 情 qíng 不 bù 得 dé 语 yǔ , , 转 zhuǎn 盼 pàn 知 zhī 所 suǒ 属 shǔ 。 。
惆 chóu 怅 chàng 未 wèi 可 kě 归 guī , , 宁 níng 关 guān 须 xū 采 cǎi 菉 lù 。 。
春湖古意。唐代。宋之问。院梅发向尺,园鸟复成曲。 落日游南湖,果掷颜如玉。 含情不得语,转盼知所属。 惆怅未可归,宁关须采菉。