次 cì 韵 yùn 前 qián 人 rén 重 chóng 阳 yáng - - 陈 chén 著 zhe
说 shuō 道 dào 贫 pín 闲 xián 亦 yì 自 zì 忙 máng , , 谁 shéi 知 zhī 硕 shuò 果 guǒ 自 zì 存 cún 阳 yáng 。 。
堪 kān 怜 lián 冻 dòng 病 bìng 如 rú 无 wú 己 jǐ , , 不 bù 复 fù 狂 kuáng 游 yóu 似 shì 季 jì 常 cháng 。 。
过 guò 眼 yǎn 世 shì 情 qíng 多 duō 逐 zhú 臭 chòu , , 闭 bì 门 mén 家 jiā 话 huà 自 zì 生 shēng 香 xiāng 。 。
重 chóng 阳 yáng 已 yǐ 在 zài 西 xī 风 fēng 里 lǐ , , 空 kōng 有 yǒu 龙 lóng 山 shān 入 rù 梦 mèng 乡 xiāng 。 。
次韵前人重阳。宋代。陈著。说道贫闲亦自忙,谁知硕果自存阳。 堪怜冻病如无己,不复狂游似季常。 过眼世情多逐臭,闭门家话自生香。 重阳已在西风里,空有龙山入梦乡。