送 sòng 韦 wéi 郎 láng 司 sī 直 zhí 归 guī 成 chéng 都 dū - - 杜 dù 甫 fǔ
窜 cuàn 身 shēn 来 lái 蜀 shǔ 地 dì , , 同 tóng 病 bìng 得 dé 韦 wéi 郎 láng 。 。
天 tiān 下 xià 干 gān 戈 gē 满 mǎn , , 江 jiāng 边 biān 岁 suì 月 yuè 长 zhǎng 。 。
别 bié 筵 yán 花 huā 欲 yù 暮 mù , , 春 chūn 日 rì 鬓 bìn 俱 jù 苍 cāng 。 。
为 wèi 问 wèn 南 nán 溪 xī 竹 zhú , , 抽 chōu 梢 shāo 合 hé 过 guò 墙 qiáng 。 。
送韦郎司直归成都。唐代。杜甫。窜身来蜀地,同病得韦郎。 天下干戈满,江边岁月长。 别筵花欲暮,春日鬓俱苍。 为问南溪竹,抽梢合过墙。