梅 méi 花 huā 七 qī 绝 jué 其 qí 一 yī - - 陈 chén 师 shī 道 dào
幽 yōu 恨 hèn 清 qīng 愁 chóu 几 jǐ 万 wàn 端 duān , , 故 gù 将 jiāng 巧 qiǎo 笑 xiào 破 pò 霜 shuāng 寒 hán 。 。
落 luò 英 yīng 收 shōu 拾 shí 供 gōng 骚 sāo 客 kè , , 秋 qiū 菊 jú 从 cóng 来 lái 不 bù 足 zú 餐 cān 。 。
梅花七绝 其一。宋代。陈师道。幽恨清愁几万端,故将巧笑破霜寒。 落英收拾供骚客,秋菊从来不足餐。