登 dēng 山 shān 顶 dǐng - - 高 gāo 辅 fǔ 尧 yáo
由 yóu 径 jìng 寻 xún 山 shān 路 lù , , 登 dēng 临 lín 步 bù 步 bù 疑 yí 。 。
纵 zòng 高 gāo 终 zhōng 带 dài 险 xiǎn , , 任 rèn 达 dá 亦 yì 须 xū 危 wēi 。 。
况 kuàng 是 shì 多 duō 防 fáng 地 dì , , 那 nà 堪 kān 独 dú 力 lì 时 shí 。 。
荆 jīng 榛 zhēn 方 fāng 栉 zhì 比 bǐ , , 直 zhí 道 dào 拟 nǐ 奚 xī 为 wèi 。 。
登山顶。宋代。高辅尧。由径寻山路,登临步步疑。 纵高终带险,任达亦须危。 况是多防地,那堪独力时。 荆榛方栉比,直道拟奚为。