复 fù 和 hé 呈 chéng 莫 mò 仲 zhòng 篪 chí - - 高 gāo 质 zhì 斋 zhāi
溪 xī 石 shí 绣 xiù 苔 tái 绿 lǜ , , 溪 xī 风 fēng 飘 piāo 晚 wǎn 凉 liáng 。 。
坐 zuò 久 jiǔ 得 dé 自 zì 若 ruò , , 物 wù 外 wài 知 zhī 谁 shuí 忙 máng 。 。
渴 kě 饮 yǐn 竹 zhú 泉 quán 冷 lěng , , 饥 jī 饭 fàn 松 sōng 花 huā 香 xiāng 。 。
春 chūn 光 guāng 忽 hū 云 yún 暮 mù , , □ yáng □ □ □ 阳 。 。
复和呈莫仲篪。宋代。高质斋。溪石绣苔绿,溪风飘晚凉。 坐久得自若,物外知谁忙。 渴饮竹泉冷,饥饭松花香。 春光忽云暮,□□□□阳。