戏 xì 和 hé 郑 zhèng 通 tōng 叔 shū 仲 zhòng 春 chūn 晨 chén 起 qǐ - - 陆 lù 佃 diàn
春 chūn 来 lái 燕 yàn 姹 chà 复 fù 莺 yīng 娇 jiāo , , 不 bù 饮 yǐn 喉 hóu 咽 yān 顿 dùn 觉 jué 焦 jiāo 。 。
桃 táo 被 bèi 脸 liǎn 深 shēn 将 jiāng 露 lù 洗 xǐ , , 柳 liǔ 绿 lǜ 腰 yāo 细 xì 得 dé 风 fēng 饶 ráo 。 。
船 chuán 中 zhōng 载 zài 酒 jiǔ 犹 yóu 嫌 xián 少 shǎo , , 席 xí 上 shàng 看 kàn 花 huā 每 měi 恨 hèn 遥 yáo 。 。
可 kě 惜 xī 襄 xiāng 王 wáng 今 jīn 老 lǎo 矣 yǐ , , 不 bù 堪 kān 云 yún 雨 yǔ 梦 mèng 朝 zhāo 朝 zhāo 。 。
戏和郑通叔仲春晨起。宋代。陆佃。春来燕姹复莺娇,不饮喉咽顿觉焦。 桃被脸深将露洗,柳绿腰细得风饶。 船中载酒犹嫌少,席上看花每恨遥。 可惜襄王今老矣,不堪云雨梦朝朝。