乐 lè 庵 ān 李 lǐ 先 xiān 生 shēng 居 jū 南 nán 床 chuáng 论 lùn 张 zhāng 同 tóng 知 zhī 不 bù 行 xíng 挂 guà 冠 guān 而 ér 归 guī 赋 fù 二 èr 诗 shī 为 wèi 寿 shòu - - 马 mǎ 先 xiān 觉 jué
闻 wén 健 jiàn 即 jí 收 shōu 身 shēn , , 归 guī 耕 gēng 躬 gōng 馌 yè 饷 xiǎng 。 。
诗 shī 中 zhōng 句 jù 堂 táng 堂 táng , , 床 chuáng 头 tóu 春 chūn 盎 àng 盎 àng 。 。
寒 hán 花 huā 晚 wǎn 更 gēng 香 xiāng , , 霜 shuāng 节 jié 老 lǎo 益 yì 壮 zhuàng 。 。
相 xiāng 对 duì 无 wú 俗 sú 情 qíng , , 端 duān 的 dì 羲 xī 皇 huáng 上 shàng 。 。
乐庵李先生居南床论张同知不行挂冠而归赋二诗为寿。宋代。马先觉。闻健即收身,归耕躬馌饷。 诗中句堂堂,床头春盎盎。 寒花晚更香,霜节老益壮。 相对无俗情,端的羲皇上。