送 sòng 时 shí 漕 cáo 大 dà 卿 qīng 淮 huái 西 xī 检 jiǎn 法 fǎ - - 崔 cuī 与 yǔ 之 zhī
十 shí 年 nián 宦 huàn 海 hǎi 任 rèn 飘 piāo 零 líng , , 岂 qǐ 料 liào 光 guāng 华 huá 伴 bàn 使 shǐ 星 xīng 。 。
落 luò 魄 tuò 半 bàn 生 shēng 头 tóu 已 yǐ 白 bái , , 爬 pá 沙 shā 一 yī 见 jiàn 眼 yǎn 长 cháng 青 qīng 。 。
天 tiān 涯 yá 明 míng 月 yuè 方 fāng 依 yī 树 shù , , 淮 huái 上 shàng 长 cháng 风 fēng 忽 hū 散 sàn 萍 píng 。 。
别 bié 泪 lèi 谁 shuí 能 néng 效 xiào 儿 ér 女 nǚ , , 不 bù 堪 kān 官 guān 柳 liǔ 暗 àn 长 cháng 亭 tíng 。 。
送时漕大卿淮西检法。宋代。崔与之。十年宦海任飘零,岂料光华伴使星。 落魄半生头已白,爬沙一见眼长青。 天涯明月方依树,淮上长风忽散萍。 别泪谁能效儿女,不堪官柳暗长亭。