钟 zhōng 山 shān 路 lù 间 jiān - - 张 zhāng 绍 shào 文 wén
立 lì 马 mǎ 钟 zhōng 山 shān 路 lù , , 斜 xié 阳 yáng 锁 suǒ 乱 luàn 峰 fēng 。 。
断 duàn 碑 bēi 生 shēng 绿 lǜ 藓 xiǎn , , 古 gǔ 道 dào 立 lì 青 qīng 松 sōng 。 。
春 chūn 事 shì 梅 méi 边 biān 觉 jué , , 乡 xiāng 愁 chóu 酒 jiǔ 后 hòu 浓 nóng 。 。
兴 xīng 亡 wáng 多 duō 感 gǎn 慨 kǎi , , 我 wǒ 辈 bèi 复 fù 情 qíng 钟 zhōng 。 。
钟山路间。宋代。张绍文。立马钟山路,斜阳锁乱峰。 断碑生绿藓,古道立青松。 春事梅边觉,乡愁酒后浓。 兴亡多感慨,我辈复情钟。