立 lì 春 chūn 后 hòu 连 lián 雨 yǔ - - 强 qiáng 至 zhì
东 dōng 风 fēng 自 zì 动 dòng 故 gù 园 yuán 枝 zhī , , 未 wèi 见 jiàn 终 zhōng 期 qī 不 bù 雨 yǔ 时 shí 。 。
遮 zhē 莫 mò 年 nián 光 guāng 浮 fú 水 shuǐ 嫩 nèn , , 定 dìng 应 yīng 春 chūn 色 sè 上 shàng 花 huā 迟 chí 。 。
山 shān 川 chuān 惨 cǎn 淡 dàn 随 suí 人 rén 意 yì , , 车 chē 马 mǎ 艰 jiān 难 nán 误 wù 客 kè 期 qī 。 。
万 wàn 瓦 wǎ 烟 yān 青 qīng 犹 yóu 足 zú 慰 wèi , , 始 shǐ 知 zhī 井 jǐng 屋 wū 有 yǒu 晨 chén 炊 chuī 。 。
立春后连雨。宋代。强至。东风自动故园枝,未见终期不雨时。 遮莫年光浮水嫩,定应春色上花迟。 山川惨淡随人意,车马艰难误客期。 万瓦烟青犹足慰,始知井屋有晨炊。