送 sòng 传 chuán 宣 xuān 李 lǐ 子 zǐ 范 fàn 供 gòng 奉 fèng 归 guī 阙 quē - - 强 qiáng 至 zhì
曾 céng 共 gòng 征 zhēng 西 xī 幕 mù 府 fǔ 来 lái , , 相 xiāng 逢 féng 今 jīn 日 rì 魏 wèi 王 wáng 台 tái 。 。
喜 xǐ 情 qíng 重 zhòng 把 bǎ 论 lùn 交 jiāo 袂 mèi , , 感 gǎn 泪 lèi 频 pín 添 tiān 话 huà 旧 jiù 杯 bēi 。 。
此 cǐ 别 bié 情 qíng 怀 huái 无 wú 限 xiàn 恶 è , , 他 tā 时 shí 谈 tán 笑 xiào 尚 shàng 容 róng 陪 péi 。 。
马 mǎ 蹄 tí 归 guī 趁 chèn 春 chūn 风 fēng 急 jí , , 应 yīng 有 yǒu 花 huā 先 xiān 禁 jìn 苑 yuàn 开 kāi 。 。
送传宣李子范供奉归阙。宋代。强至。曾共征西幕府来,相逢今日魏王台。 喜情重把论交袂,感泪频添话旧杯。 此别情怀无限恶,他时谈笑尚容陪。 马蹄归趁春风急,应有花先禁苑开。