依 yī 韵 yùn 和 hé 酬 chóu 孙 sūn 公 gōng 素 sù 中 zhōng 允 yǔn 写 xiě 怀 huái 见 jiàn 贻 yí - - 强 qiáng 至 zhì
车 chē 马 mǎ 门 mén 前 qián 住 zhù 罕 hǎn 逢 féng , , 春 chūn 坊 fāng 内 nèi 允 yǔn 独 dú 相 xiāng 从 cóng 。 。
领 lǐng 垂 chuí 素 sù 发 fā 惊 jīng 潘 pān 岳 yuè , , 器 qì 负 fù 青 qīng 云 yún 爱 ài 仲 zhòng 容 róng 。 。
身 shēn 世 shì 百 bǎi 年 nián 今 jīn 有 yǒu 愧 kuì , , 功 gōng 名 míng 万 wàn 事 shì 近 jìn 尤 yóu 慵 yōng 。 。
不 bù 缘 yuán 婚 hūn 嫁 jià 须 xū 微 wēi 禄 lù , , 已 yǐ 拂 fú 红 hóng 尘 chén 就 jiù 赤 chì 松 sōng 。 。
依韵和酬孙公素中允写怀见贻。宋代。强至。车马门前住罕逢,春坊内允独相从。 领垂素发惊潘岳,器负青云爱仲容。 身世百年今有愧,功名万事近尤慵。 不缘婚嫁须微禄,已拂红尘就赤松。