酬 chóu 陈 chén - - 曹 cáo 勋 xūn
唤 huàn 起 qǐ 离 lí 愁 chóu 落 luò 木 mù 声 shēng , , 抱 bào 饥 jī 犹 yóu 自 zì 向 xiàng 书 shū 耕 gēng 。 。
江 jiāng 湖 hú 有 yǒu 梦 mèng 追 zhuī 前 qián 事 shì , , 天 tiān 地 dì 无 wú 根 gēn 笑 xiào 此 cǐ 生 shēng 。 。
岁 suì 晏 yàn 断 duàn 鸿 hóng 羁 jī 客 kè 影 yǐng , , 夜 yè 深 shēn 残 cán 火 huǒ 故 gù 人 rén 情 qíng 。 。
幸 xìng 来 lái 相 xiāng 就 jiù 分 fēn 岑 cén 寂 jì , , 闲 xián 对 duì 梅 méi 花 huā 酌 zhuó 翠 cuì 觥 gōng 。 。
酬陈。宋代。曹勋。唤起离愁落木声,抱饥犹自向书耕。 江湖有梦追前事,天地无根笑此生。 岁晏断鸿羁客影,夜深残火故人情。 幸来相就分岑寂,闲对梅花酌翠觥。