游 yóu 虎 hǔ 丘 qiū 次 cì 韵 yùn - - 章 zhāng 惇 dūn
阖 hé 闾 lǘ 城 chéng 外 wài 小 xiǎo 层 céng 峦 luán , , 瘦 shòu 竹 zhú 寒 hán 松 sōng 数 shù 里 lǐ 间 jiān 。 。
并 bìng 岸 àn 逢 féng 僧 sēng 知 zhī 近 jìn 寺 sì , , 入 rù 门 mén 凿 záo 石 shí 渐 jiàn 登 dēng 山 shān 。 。
纯 chún 钩 gōu 剑 jiàn 化 huà 空 kōng 池 chí 在 zài , , 幽 yōu 独 dú 诗 shī 成 chéng 白 bái 日 rì 闲 xián 。 。
游 yóu 客 kè 幸 xìng 无 wú 官 guān 事 shì 束 shù , , 何 hé 须 xū 斋 zhāi 舫 fǎng 敛 liǎn 昏 hūn 还 hái 。 。
游虎丘次韵。宋代。章惇。阖闾城外小层峦,瘦竹寒松数里间。 并岸逢僧知近寺,入门凿石渐登山。 纯钩剑化空池在,幽独诗成白日闲。 游客幸无官事束,何须斋舫敛昏还。