别 bié 宇 yǔ 文 wén 丈 zhàng - - 阳 yáng 枋 fāng
满 mǎn 耳 ěr 声 shēng 称 chēng 蓦 mò 浣 huàn 沙 shā , , 萍 píng 根 gēn 云 yún 叶 yè 际 jì 天 tiān 涯 yá 。 。
襟 jīn 扃 jiōng 喷 pēn 扑 pū 芝 zhī 兰 lán 气 qì , , 韵 yùn 味 wèi 清 qīng 修 xiū 诗 shī 礼 lǐ 家 jiā 。 。
剩 shèng 把 bǎ 香 xiāng 编 biān 消 xiāo 岁 suì 月 yuè , , 点 diǎn 无 wú 浮 fú 叶 yè 靓 jìng 春 chūn 华 huá 。 。
西 xī 归 guī 人 rén 问 wèn 簪 zān 朋 péng 得 dé , , 将 jiāng 作 zuò 东 dōng 南 nán 第 dì 一 yī 夸 kuā 。 。
别宇文丈。宋代。阳枋。满耳声称蓦浣沙,萍根云叶际天涯。 襟扃喷扑芝兰气,韵味清修诗礼家。 剩把香编消岁月,点无浮叶靓春华。 西归人问簪朋得,将作东南第一夸。