鸡 jī 笼 lóng 山 shān 赋 fù 得 dé 台 tái 城 chéng 怀 huái 古 gǔ 得 dé 高 gāo 字 zì - - 王 wáng 嗣 sì 经 jīng
湖 hú 山 shān 迤 yǐ 逦 lǐ 接 jiē 亭 tíng 皋 gāo , , 前 qián 代 dài 遗 yí 踪 zōng 有 yǒu 石 shí 壕 háo 。 。
别 bié 殿 diàn 佩 pèi 环 huán 归 guī 杞 qǐ 棘 jí , , 修 xiū 陵 líng 凫 fú 雁 yàn 出 chū 蓬 péng 蒿 hāo 。 。
台 tái 荒 huāng 过 guò 午 wǔ 樵 qiáo 歌 gē 入 rù , , 寺 sì 近 jìn 经 jīng 时 shí 梵 fàn 铎 duó 高 gāo 。 。
肠 cháng 断 duàn 覆 fù 舟 zhōu 山 shān 下 xià 路 lù , , 年 nián 年 nián 春 chūn 草 cǎo 似 shì 青 qīng 袍 páo 。 。
鸡笼山赋得台城怀古得高字。明代。王嗣经。湖山迤逦接亭皋,前代遗踪有石壕。 别殿佩环归杞棘,修陵凫雁出蓬蒿。 台荒过午樵歌入,寺近经时梵铎高。 肠断覆舟山下路,年年春草似青袍。