清 qīng 卿 qīng 求 qiú 作 zuò 混 hùn 碧 bì 楼 lóu 额 é 因 yīn 赋 fù 唐 táng 律 lǜ - - 许 xǔ 及 jí 之 zhī
欸 ǎi 乃 nǎi 声 shēng 中 zhōng 自 zì 答 dá 酬 chóu , , 湖 hú 山 shān 迥 jiǒng 阔 kuò 冠 guān 吾 wú 州 zhōu 。 。
际 jì 天 tiān 野 yě 色 sè 青 qīng 环 huán 坐 zuò , , 照 zhào 水 shuǐ 岚 lán 光 guāng 翠 cuì 拥 yōng 楼 lóu 。 。
莲 lián 浦 pǔ 渺 miǎo 弥 mí 无 wú 路 lù 到 dào , , 松 sōng 亭 tíng 依 yī 约 yuē 有 yǒu 船 chuán 留 liú 。 。
澄 chéng 鲜 xiān 近 jìn 市 shì 翻 fān 堪 kān 恨 hèn , , 混 hùn 碧 bì 能 néng 容 róng 数 shù 过 guò 不 bù 。 。
清卿求作混碧楼额因赋唐律。宋代。许及之。欸乃声中自答酬,湖山迥阔冠吾州。 际天野色青环坐,照水岚光翠拥楼。 莲浦渺弥无路到,松亭依约有船留。 澄鲜近市翻堪恨,混碧能容数过不。