春 chūn 暮 mù 有 yǒu 寄 jì - - 黄 huáng 浚 jùn
永 yǒng 日 rì 终 zhōng 风 fēng 霾 mái 尽 jǐn 春 chūn , , 落 luò 英 yīng 长 zhǎng 念 niàn 武 wǔ 陵 líng 人 rén 。 。
蜂 fēng 须 xū 蝶 dié 眼 yǎn 虽 suī 无 wú 赖 lài , , 象 xiàng 管 guǎn 鸾 luán 笺 jiān 妙 miào 入 rù 神 shén 。 。
欲 yù 乞 qǐ 江 jiāng 湖 hú 容 róng 笛 dí 伴 bàn , , 可 kě 怜 lián 京 jīng 洛 luò 尽 jǐn 车 chē 尘 chén 。 。
群 qún 儿 ér 不 bù 厌 yàn 家 jiā 居 jū 坏 huài , , 独 dú 遣 qiǎn 吾 wú 侪 chái 患 huàn 有 yǒu 身 shēn 。 。
春暮有寄。清代。黄浚。永日终风霾尽春,落英长念武陵人。 蜂须蝶眼虽无赖,象管鸾笺妙入神。 欲乞江湖容笛伴,可怜京洛尽车尘。 群儿不厌家居坏,独遣吾侪患有身。