春 chūn 日 rì 游 yóu 隐 yǐn 居 jū 寺 sì - - 许 xǔ 广 guǎng 渊 yuān
荒 huāng 村 cūn 十 shí 里 lǐ 居 jū 人 rén 少 shǎo , , 中 zhōng 有 yǒu 僧 sēng 庐 lú 挂 guà 隐 yǐn 名 míng 。 。
高 gāo 阁 gé 截 jié 空 kōng 霜 shuāng 月 yuè 古 gǔ , , 群 qún 山 shān 临 lín 槛 kǎn 竹 zhú 风 fēng 清 qīng 。 。
潺 chán 潺 chán 鸣 míng 溜 liū 将 jiāng 心 xīn 涤 dí , , 艳 yàn 艳 yàn 新 xīn 花 huā 共 gòng 眼 yǎn 明 míng 。 。
珍 zhēn 重 zhòng 肩 jiān 吾 wú 能 néng 自 zì 适 shì , , 尝 cháng 招 zhāo 诗 shī 友 yǒu 避 bì 暄 xuān 行 xíng 。 。
春日游隐居寺。宋代。许广渊。荒村十里居人少,中有僧庐挂隐名。 高阁截空霜月古,群山临槛竹风清。 潺潺鸣溜将心涤,艳艳新花共眼明。 珍重肩吾能自适,尝招诗友避暄行。