和 hé 康 kāng 五 wǔ 庭 tíng 芝 zhī 望 wàng 月 yuè 有 yǒu 怀 huái - - 杜 dù 审 shěn 言 yán
明 míng 月 yuè 高 gāo 秋 qiū 迥 jiǒng , , 愁 chóu 人 rén 独 dú 夜 yè 看 kàn 。 。
暂 zàn 将 jiāng 弓 gōng 并 bìng 曲 qū , , 翻 fān 与 yǔ 扇 shàn 俱 jù 团 tuán 。 。
雾 wù 濯 zhuó 清 qīng 辉 huī 苦 kǔ , , 风 fēng 飘 piāo 素 sù 影 yǐng 寒 hán 。 。
罗 luó 衣 yī 一 yī 此 cǐ 鉴 jiàn , , 顿 dùn 使 shǐ 别 bié 离 lí 难 nán 。 。
和康五庭芝望月有怀。唐代。杜审言。明月高秋迥,愁人独夜看。 暂将弓并曲,翻与扇俱团。 雾濯清辉苦,风飘素影寒。 罗衣一此鉴,顿使别离难。