雪 xuě 后 hòu 梅 méi 花 huā 盛 shèng 开 kāi 折 zhé 置 zhì 灯 dēng 下 xià - - 曾 céng 几 jǐ
满 mǎn 城 chéng 桃 táo 李 lǐ 望 wàng 东 dōng 君 jūn , , 破 pò 腊 là 江 jiāng 梅 méi 未 wèi 上 shàng 春 chūn 。 。
窗 chuāng 几 jǐ 数 shù 枝 zhī 逾 yú 静 jìng 好 hǎo , , 园 yuán 林 lín 一 yī 雪 xuě 倍 bèi 清 qīng 新 xīn 。 。
已 yǐ 无 wú 妙 miào 语 yǔ 形 xíng 容 róng 汝 rǔ , , 不 bù 用 yòng 幽 yōu 香 xiāng 触 chù 拨 bō 人 rén 。 。
迨 dài 此 cǐ 暇 xiá 时 shí 当 dāng 举 jǔ 酒 jiǔ , , 明 míng 朝 cháo 风 fēng 雨 yǔ 恐 kǒng 伤 shāng 神 shén 。 。
雪后梅花盛开折置灯下。宋代。曾几。满城桃李望东君,破腊江梅未上春。 窗几数枝逾静好,园林一雪倍清新。 已无妙语形容汝,不用幽香触拨人。 迨此暇时当举酒,明朝风雨恐伤神。