李 lǐ 懋 mào 之 zhī 壶 hú 中 zhōng 斋 zhāi 请 qǐng 赋 fù 诗 shī - - 曾 céng 协 xié
山 shān 川 chuān 吞 tūn 尽 jǐn 一 yī 壶 hú 中 zhōng , , 未 wèi 见 jiàn 先 xiān 生 shēng 芥 jiè 蒂 dì 胸 xiōng 。 。
要 yào 识 shí 广 guǎng 输 shū 藏 cáng 粟 sù 粒 lì , , 且 qiě 将 jiāng 谈 tán 笑 xiào 举 jǔ 针 zhēn 锋 fēng 。 。
橘 jú 中 zhōng 载 zài 酒 jiǔ 初 chū 无 wú 碍 ài , , 花 huā 里 lǐ 行 xíng 车 chē 足 zú 有 yǒu 容 róng 。 。
可 kě 但 dàn 大 dà 千 qiān 归 guī 眼 yǎn 界 jiè , , 网 wǎng 尘 chén 从 cóng 此 cǐ 现 xiàn 重 chóng 重 chóng 。 。
李懋之壶中斋请赋诗。宋代。曾协。山川吞尽一壶中,未见先生芥蒂胸。 要识广输藏粟粒,且将谈笑举针锋。 橘中载酒初无碍,花里行车足有容。 可但大千归眼界,网尘从此现重重。