甲 jiǎ 辰 chén 冬 dōng 辞 cí 冢 zhǒng 赴 fù 官 guān 寄 jì 曾 céng 鼎 dǐng 臣 chén - - 曾 céng 丰 fēng
过 guò 家 jiā 来 lái 上 shàng 冢 zhǒng 头 tóu 山 shān , , 禽 qín 鸟 niǎo 欢 huān 呼 hū 劳 láo 我 wǒ 还 hái 。 。
石 shí 碍 ài 犹 yóu 前 qián 溪 xī 水 shuǐ 勇 yǒng , , 风 fēng 吹 chuī 不 bù 动 dòng 岭 lǐng 云 yún 顽 wán 。 。
菅 jiān 茆 máo 尚 shàng 向 xiàng 烧 shāo 边 biān 翠 cuì , , 须 xū 鬓 bìn 偏 piān 从 cóng 镊 niè 处 chù 斑 bān 。 。
吾 wú 坐 zuò 奔 bēn 驰 chí 累 lèi 如 rú 许 xǔ , , 此 cǐ 诗 shī 不 bù 分 fēn 鲁 lǔ 斋 zhāi 闲 xián 。 。
甲辰冬辞冢赴官寄曾鼎臣。宋代。曾丰。过家来上冢头山,禽鸟欢呼劳我还。 石碍犹前溪水勇,风吹不动岭云顽。 菅茆尚向烧边翠,须鬓偏从镊处斑。 吾坐奔驰累如许,此诗不分鲁斋闲。