东 dōng 川 chuān 怀 huái 古 gǔ - - 程 chéng 公 gōng 许 xǔ
平 píng 生 shēng 不 bù 踏 tà 东 dōng 川 chuān 路 lù , , 乘 chéng 兴 xìng 春 chūn 风 fēng 烂 làn 漫 màn 游 yóu 。 。
文 wén 冢 zhǒng 姓 xìng 名 míng 悬 xuán 日 rì 月 yuè , , 书 shū 堂 táng 冤 yuān 愤 fèn 惨 cǎn 林 lín 丘 qiū 。 。
欲 yù 呼 hū 千 qiān 载 zǎi 醉 zuì 魂 hún 起 qǐ , , 那 nà 复 fù 少 shǎo 陵 líng 诗 shī 句 jù 遒 qiú 。 。
啼 tí 鸟 niǎo 不 bù 知 zhī 人 rén 意 yì 绪 xù , , 弄 nòng 晴 qíng 刚 gāng 自 zì 说 shuō 春 chūn 愁 chóu 。 。
东川怀古。宋代。程公许。平生不踏东川路,乘兴春风烂漫游。 文冢姓名悬日月,书堂冤愤惨林丘。 欲呼千载醉魂起,那复少陵诗句遒。 啼鸟不知人意绪,弄晴刚自说春愁。