壶 hú 中 zhōng 日 rì 月 yuè 与 yǔ 葛 gé 秋 qiū 岩 yán 纳 nà 凉 liáng - - 董 dǒng 嗣 sì 杲 gǎo
身 shēn 离 lí 匡 kuāng 庐 lú 紫 zǐ 翠 cuì 重 zhòng , , 壶 hú 中 zhōng 且 qiě 寄 jì 水 shuǐ 云 yún 踪 zōng 。 。
故 gù 人 rén 远 yuǎn 梦 mèng 迷 mí 千 qiān 里 lǐ , , 浊 zhuó 酒 jiǔ 高 gāo 怀 huái 渺 miǎo 万 wàn 钟 zhōng 。 。
台 tái 上 shàng 苦 kǔ 吟 yín 无 wú 别 bié 事 shì , , 枕 zhěn 前 qián 间 jiān 籁 lài 有 yǒu 孤 gū 松 sōng 。 。
不 bù 知 zhī 忧 yōu 乐 lè 随 suí 时 shí 意 yì , , 但 dàn 虑 lǜ 荒 huāng 芜 wú 钝 dùn 笔 bǐ 锋 fēng 。 。
壶中日月与葛秋岩纳凉。宋代。董嗣杲。身离匡庐紫翠重,壶中且寄水云踪。 故人远梦迷千里,浊酒高怀渺万钟。 台上苦吟无别事,枕前间籁有孤松。 不知忧乐随时意,但虑荒芜钝笔锋。