次 cì 韵 yùn 重 chóng 九 jiǔ - - 董 dǒng 嗣 sì 杲 gǎo
怀 huái 古 gǔ 凭 píng 高 gāo 厌 yàn 客 kè 身 shēn , , 秋 qiū 深 shēn 愁 chóu 望 wàng 隔 gé 江 jiāng 城 chéng 。 。
狂 kuáng 支 zhī 灵 líng 运 yùn 东 dōng 山 shān 屐 jī , , 醉 zuì 漉 lù 渊 yuān 明 míng 栗 lì 里 lǐ 巾 jīn 。 。
楚 chǔ 泽 zé 岂 qǐ 无 wú 餐 cān 菊 jú 友 yǒu , , 汉 hàn 宫 gōng 还 hái 有 yǒu 佩 pèi 萸 yú 人 rén 。 。
今 jīn 年 nián 不 bù 作 zuò 风 fēng 和 hé 雨 yǔ , , 见 jiàn 得 de 南 nán 山 shān 面 miàn 目 mù 真 zhēn 。 。
次韵重九。宋代。董嗣杲。怀古凭高厌客身,秋深愁望隔江城。 狂支灵运东山屐,醉漉渊明栗里巾。 楚泽岂无餐菊友,汉宫还有佩萸人。 今年不作风和雨,见得南山面目真。