宣 xuān 州 zhōu 开 kāi 元 yuán 寺 sì 赠 zèng 惟 wéi 真 zhēn 上 shàng 人 rén - - 杜 dù 牧 mù
曾 céng 与 yǔ 径 jìng 山 shān 为 wèi 小 xiǎo 师 shī , , 千 qiān 年 nián 僧 sēng 行 xíng 众 zhòng 人 rén 知 zhī 。 。
夜 yè 深 shēn 月 yuè 色 sè 当 dāng 禅 chán 处 chù , , 斋 zhāi 后 hòu 钟 zhōng 声 shēng 到 dào 讲 jiǎng 时 shí 。 。
经 jīng 雨 yǔ 绿 lǜ 苔 tái 侵 qīn 古 gǔ 画 huà , , 过 guò 秋 qiū 红 hóng 叶 yè 落 luò 新 xīn 诗 shī 。 。
劝 quàn 君 jūn 莫 mò 厌 yàn 江 jiāng 城 chéng 客 kè , , 虽 suī 在 zài 风 fēng 尘 chén 别 bié 有 yǒu 期 qī 。 。
宣州开元寺赠惟真上人。唐代。杜牧。曾与径山为小师,千年僧行众人知。 夜深月色当禅处,斋后钟声到讲时。 经雨绿苔侵古画,过秋红叶落新诗。 劝君莫厌江城客,虽在风尘别有期。