次 cì 韵 yùn 和 hé 永 yǒng 守 shǒu 丁 dīng 葆 bǎo 光 guāng 大 dài 夫 fū 对 duì 雪 xuě - - 邹 zōu 浩 hào
几 jǐ 日 rì 江 jiāng 云 yún 凝 níng 不 bù 流 liú , , 欲 yù 将 jiāng 胜 shèng 事 shì 一 yī 齐 qí 收 shōu 。 。
乾 qián 坤 kūn 破 pò 夜 yè 端 duān 为 wèi 昼 zhòu , , 草 cǎo 木 mù 留 liú 春 chūn 不 bù 复 fù 秋 qiū 。 。
黄 huáng 竹 zhú 作 zuò 歌 gē 君 jūn 得 dé 意 yì , , 素 sù 娥 é 行 xíng 酒 jiǔ 我 wǒ 消 xiāo 愁 chóu 。 。
须 xū 知 zhī 身 shēn 世 shì 尘 chén 埃 āi 尽 jǐn , , 直 zhí 到 dào 广 guǎng 寒 hán 宫 gōng 里 lǐ 游 yóu 。 。
次韵和永守丁葆光大夫对雪。宋代。邹浩。几日江云凝不流,欲将胜事一齐收。 乾坤破夜端为昼,草木留春不复秋。 黄竹作歌君得意,素娥行酒我消愁。 须知身世尘埃尽,直到广寒宫里游。