病 bìng 中 zhōng 谢 xiè 客 kè - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
方 fāng 丈 zhàng 山 shān 中 zhōng 太 tài 史 shǐ 公 gōng , , 二 èr 年 nián 湖 hú 海 hǎi 困 kùn 飘 piāo 蓬 péng 。 。
黄 huáng 天 tiān 荡 dàng 里 lǐ 逢 féng 惊 jīng 浪 làng , , 百 bǎi 里 lǐ 荒 huāng 前 qián 阻 zǔ 逆 nì 风 fēng 。 。
已 yǐ 到 dào 乡 xiāng 闾 lǘ 犹 yóu 梦 mèng 魇 yǎn , , 每 měi 闻 wén 车 chē 马 mǎ 便 biàn 心 xīn 忪 sōng 。 。
客 kè 来 lái 但 dàn 道 dào 先 xiān 生 shēng 病 bìng , , 自 zì 教 jiào 应 yìng 门 mén 两 liǎng 秃 tū 童 tóng 。 。
病中谢客。宋代。项安世。方丈山中太史公,二年湖海困飘蓬。 黄天荡里逢惊浪,百里荒前阻逆风。 已到乡闾犹梦魇,每闻车马便心忪。 客来但道先生病,自教应门两秃童。