和 hé 刘 liú 明 míng 复 fù 再 zài 游 yóu 剑 jiàn 州 zhōu 东 dōng 园 yuán 二 èr 首 shǒu - - 冯 féng 山 shān
孤 gū 城 chéng 寥 liáo 落 luò 万 wàn 山 shān 围 wéi , , 惟 wéi 有 yǒu 东 dōng 溪 xī 景 jǐng 最 zuì 奇 qí 。 。
拥 yōng 传 chuán 使 shǐ 华 huá 寻 xún 旧 jiù 赏 shǎng , , 满 mǎn 园 yuán 春 chūn 色 sè 待 dài 多 duō 时 shí 。 。
援 yuán 琴 qín 故 gù 故 gù 弹 dàn 流 liú 水 shuǐ , , 隐 yǐn 几 jǐ 萧 xiāo 萧 xiāo 听 tīng 竹 zhú 枝 zhī 。 。
摆 bǎi 脱 tuō 风 fēng 光 guāng 情 qíng 不 bù 尽 jìn , , 停 tíng 车 chē 门 mén 外 wài 欲 yù 行 xíng 迟 chí 。 。
和刘明复再游剑州东园二首。宋代。冯山。孤城寥落万山围,惟有东溪景最奇。 拥传使华寻旧赏,满园春色待多时。 援琴故故弹流水,隐几萧萧听竹枝。 摆脱风光情不尽,停车门外欲行迟。