琴 qín 久 jiǔ 不 bù 作 zuò 客 kè 问 wèn 其 qí 故 gù 戏 xì 为 wèi 说 shuō 偈 jì - - 杨 yáng 冠 guān 卿 qīng
昭 zhāo 琴 qín 不 bù 鼓 gǔ 任 rèn 亏 kuī 成 chéng , , 泽 zé 畔 pàn 行 xíng 吟 yín 且 qiě 独 dú 醒 xǐng 。 。
自 zì 信 xìn 荣 róng 枯 kū 本 běn 同 tóng 辙 zhé , , 谁 shuí 云 yún 得 dé 丧 sàng 有 yǒu 殊 shū 形 xíng 。 。
古 gǔ 今 jīn 几 jǐ 见 jiàn 桑 sāng 田 tián 变 biàn , , 日 rì 月 yuè 常 cháng 循 xún 昼 zhòu 夜 yè 经 jīng 。 。
去 qù 去 qù 来 lái 来 lái 只 zhī 如 rú 此 cǐ , , 风 fēng 前 qián 别 bié 调 diào 不 bù 须 xū 听 tīng 。 。
琴久不作客问其故戏为说偈。宋代。杨冠卿。昭琴不鼓任亏成,泽畔行吟且独醒。 自信荣枯本同辙,谁云得丧有殊形。 古今几见桑田变,日月常循昼夜经。 去去来来只如此,风前别调不须听。