齿 chǐ 落 luò 书 shū 怀 huái - - 杨 yáng 时 shí
身 shēn 上 shàng 萧 xiāo 条 tiáo 事 shì 事 shì 空 kōng , , 齿 chǐ 牙 yá 凋 diāo 落 luò 剩 shèng 衰 shuāi 翁 wēng 。 。
渴 kě 心 xīn 尚 shàng 欠 qiàn 冰 bīng 凌 líng 解 jiě , , 病 bìng 骨 gǔ 长 zhǎng 思 sī 药 yào 力 lì 攻 gōng 。 。
文 wén 几 jǐ 倦 juàn 亲 qīn 尘 chén 土 tǔ 暗 àn , , 断 duàn 编 biān 慵 yōng 理 lǐ 蠹 dù 鱼 yú 封 fēng 。 。
南 nán 床 chuáng 稳 wěn 卧 wò 陶 táo 公 gōng 宅 zhái , , 枕 zhěn 上 shàng 悠 yōu 扬 yáng 一 yī 榻 tà 风 fēng 。 。
齿落书怀。宋代。杨时。身上萧条事事空,齿牙凋落剩衰翁。 渴心尚欠冰凌解,病骨长思药力攻。 文几倦亲尘土暗,断编慵理蠹鱼封。 南床稳卧陶公宅,枕上悠扬一榻风。