辞 cí 杨 yáng 侍 shì 郎 láng - - 杜 dù 荀 xún 鹤 hè
春 chūn 在 zài 门 mén 阑 lán 秋 qiū 未 wèi 离 lí , , 不 bù 因 yīn 人 rén 荐 jiàn 只 zhǐ 因 yīn 诗 shī 。 。
半 bàn 年 nián 宾 bīn 馆 guǎn 成 chéng 前 qián 事 shì , , 一 yī 日 rì 侯 hóu 门 mén 失 shī 旧 jiù 知 zhī 。 。
霜 shuāng 岛 dǎo 树 shù 凋 diāo 猿 yuán 叫 jiào 夜 yè , , 湖 hú 田 tián 谷 gǔ 熟 shú 雁 yàn 来 lái 时 shí 。 。
西 xī 风 fēng 万 wàn 里 lǐ 东 dōng 归 guī 去 qù , , 更 gèng 把 bǎ 愁 chóu 心 xīn 说 shuō 向 xiàng 谁 shuí 。 。
辞杨侍郎。唐代。杜荀鹤。春在门阑秋未离,不因人荐只因诗。 半年宾馆成前事,一日侯门失旧知。 霜岛树凋猿叫夜,湖田谷熟雁来时。 西风万里东归去,更把愁心说向谁。