用 yòng 前 qián 韵 yùn 谢 xiè 伯 bó 量 liàng 过 guò 访 fǎng 山 shān 中 zhōng - - 裘 qiú 万 wàn 顷 qǐng
胜 shèng 游 yóu 千 qiān 里 lǐ 笑 xiào 谈 tán 中 zhōng , , 雪 xuě 片 piàn 梅 méi 花 huā 正 zhèng 仲 zhòng 冬 dōng 。 。
肯 kěn 向 xiàng 席 xí 门 mén 寻 xún 孺 rú 子 zǐ , , 更 gèng 能 néng 草 cǎo 具 jù 重 zhòng 茅 máo 容 róng 。 。
春 chūn 风 fēng 顿 dùn 觉 jué 生 shēng 寒 hán 谷 gǔ , , 夜 yè 榻 tà 惟 wéi 愁 chóu 听 tīng 晓 xiǎo 钟 zhōng 。 。
半 bàn 世 shì 坡 pō 梅 méi 门 mén 下 xià 客 kè , , 乃 nǎi 今 jīn 何 hé 幸 xìng 得 de 过 guò 从 cóng 。 。
用前韵谢伯量过访山中。宋代。裘万顷。胜游千里笑谈中,雪片梅花正仲冬。 肯向席门寻孺子,更能草具重茅容。 春风顿觉生寒谷,夜榻惟愁听晓钟。 半世坡梅门下客,乃今何幸得过从。