和 hé 张 zhāng 王 wáng 臣 chén 登 dēng 清 qīng 斯 sī 亭 tíng 韵 yùn 三 sān 首 shǒu - - 廖 liào 行 xíng 之 zhī
海 hǎi 棠 táng 冬 dōng 暖 nuǎn 亦 yì 狂 kuáng 花 huā , , 步 bù 绕 rào 畦 qí 区 qū 羡 xiàn 物 wù 华 huá 。 。
微 wēi 雨 yǔ 苍 cāng 茫 máng 低 dī 塞 sāi 雁 yàn , , 寒 hán 声 shēng 寂 jì 历 lì 到 dào 汀 tīng 葭 jiā 。 。
映 yìng 人 rén 清 qīng 绝 jué 梅 méi 松 sōng 竹 zhú , , 照 zhào 眼 yǎn 黄 huáng 垂 chuí 橘 jú 柚 yòu 楂 zhā 。 。
自 zì 喜 xǐ 闲 xián 中 zhōng 足 zú 幽 yōu 兴 xìng , , 不 bù 妨 fáng 时 shí 理 lǐ 醉 zuì 生 shēng 涯 yá 。 。
和张王臣登清斯亭韵三首。宋代。廖行之。海棠冬暖亦狂花,步绕畦区羡物华。 微雨苍茫低塞雁,寒声寂历到汀葭。 映人清绝梅松竹,照眼黄垂橘柚楂。 自喜闲中足幽兴,不妨时理醉生涯。