赋 fù 东 dōng 城 chéng 梅 méi 花 huā 示 shì 哲 zhé 上 shàng 人 rén - - 綦 qí 崇 chóng 礼 lǐ
一 yī 枝 zhī 冷 lěng 落 luò 为 wèi 谁 shuí 开 kāi , , 欲 yù 遣 qiǎn 寒 hán 香 xiāng 入 rù 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
铁 tiě 石 shí 心 xīn 肠 cháng 犹 yóu 解 jiě 赋 fù , , 芝 zhī 兰 lán 风 fēng 味 wèi 合 hé 相 xiāng 陪 péi 。 。
腊 là 前 qián 颇 pō 讶 yà 疏 shū 疏 shū 见 jiàn , , 春 chūn 尽 jǐn 何 hé 妨 fáng 得 de 得 de 来 lái 。 。
十 shí 里 lǐ 东 dōng 城 chéng 不 bù 嫌 xián 远 yuǎn , , 待 dài 看 kàn 山 shān 月 yuè 照 zhào 徘 pái 徊 huái 。 。
赋东城梅花示哲上人。宋代。綦崇礼。一枝冷落为谁开,欲遣寒香入酒杯。 铁石心肠犹解赋,芝兰风味合相陪。 腊前颇讶疏疏见,春尽何妨得得来。 十里东城不嫌远,待看山月照徘徊。