登 dēng 法 fǎ 云 yún 寺 sì - - 赵 zhào 汝 rǔ 燧 suì
云 yún 林 lín 拥 yōng 深 shēn 寂 jì , , 山 shān 寺 sì 倚 yǐ 崔 cuī 嵬 wéi 。 。
童 tóng 子 zǐ 请 qǐng 先 xiān 坐 zuò , , 师 shī 僧 sēng 恐 kǒng 便 biàn 回 huí 。 。
庭 tíng 黄 huáng 霜 shuāng 到 dào 橘 jú , , 阶 jiē 绿 lǜ 雨 yǔ 滋 zī 苔 tái 。 。
挂 guà 树 shù 猿 yuán 相 xiāng 玩 wán , , 呼 hū 之 zhī 却 què 不 bù 来 lái 。 。
登法云寺。宋代。赵汝燧。云林拥深寂,山寺倚崔嵬。 童子请先坐,师僧恐便回。 庭黄霜到橘,阶绿雨滋苔。 挂树猿相玩,呼之却不来。